Chẩn đoán H.Pylori
Có nhiều cách thức chẩn đoán nhiễm H.Pylori
- Xét nghiệm miễn dịch tìm kháng thể kháng H.Pylori
- Xét nghiệm tìm Ure qua hơi thở. Người bệnh được yêu cầu uống dung dịch chứa chất đặc hiệu. Chất này sẽ bị vi trùng H.Pylori phân hủy tạo sản phẩm thoái biến. Chất thoái biến sau đó sẽ được phát hiện qua hơi thở cho phép chẩn đoán.
- Xét nghiệm phân cho phép đánh giá sự hiện diện của vi trùng H.Pylori trong phân.
- Nội soi cho phép đánh giá tình trạng của niêm mạc dạ dày, đồng thời làm test phát hiện sự hiện diện của H.Pylori.
Nếu như BN có triệu chứng, nhưng không có tiền căn loét dạ dày – loét tá tràng thì không cần thiết phải tìm kiếm H.Pylori. Lý do là không phải BN nào có H.Pylori cũng bị loét dạ dày. Bản thân tình trạng loét dạ dày có thể do rất nhiều nguyên nhân khác (thuốc kháng viêm NSAID, thuốc corticoid,…). Phần lớn nguy nhân chính của loét dạ dày đến từ thói quen dinh dưỡng không phù hợp, chế độ công việc – nghỉ ngơi chưa tốt, hoặc việc sử dụng thuốc ảnh hưởng đến dạ dày. Bên cạnh đó, do tỷ lệ mắc H.Pylori trong dân số cao, việc hiện diện H.Pylori không nhất thiết đồng nghĩa với kết luận đây là nguyên nhân gây loét. Do vậy cần xem xét việc làm xét nghiệm tìm vi trùng trên BN trong khi chưa loại trừ các nguyên nhân gây bệnh thường gặp khác là chưa phù hợp. Do tỷ lệ hiện mắc cao, kết quả sẽ ghi nhận dương tính với H.Pylori nhưng không nhất thiết đây là nguyên nhân. Điều này sẽ gây nguy cơ điều trị không đúng nguyên nhân.
Nếu bệnh nhân không có triệu chứng, việc tầm soát H.Pylori là không cần thiết, lãng phí và nguy cơ lạm dụng thuốc. Tuy nhiên, trên một số nhóm đối tượng có nguy cơ cao về ung thư dạ dày, hoặc nghi ngờ ung thư dạ dày, chúng ta cũng có thể có chỉ đình tầm soát H.Pylori và vết loét dạ dày định kỳ ngay cả khi bệnh nhân không có triệu chứng gợi ý. Vai trò của bác sĩ gia đình là cần nhận định đúng và hạn chế điều trị không cần thiết. Điều này thể hiện vai trò của dự phòng nhóm IV (đúng vai trò của của bác sĩ gia đình).